Truyện: Ông gióng

Tháng Tư 23, 2016 2:36 chiều

IMG_2004

Ngày xưa có một bà mẹ sinh ra một cậu con trai bà đặt tên cho con là gióng, Gióng đã lên ba tuổi rồi mà chưa biết nói , chưa biết cười. Một hôm sứ giả về làng bắc loa gọi: Loa loa loa… ai là là người tài giỏi hãy mau ra đánh giặc cứu nước. Gióng lắng nghe và bật dậy nói với mẹ:

Mẹ ơi mẹ mau mời sứ giả vào đây cho con , mẹ Gióng sững sờ nhìn con sau mới lật đật chạy ra mời sứ giả . Sứ giả vào nhà Gióng dõng dạc thưa:

Hỡi sứ giả hãy về tâu với vua Hùng rèn cho ta một con ngựa sắt, một nón sắt, , một áo giáp sắt và một cây gậy sắt để ta đi đánh giặc cứu nước.

IMG_2005

Sứ giả đi rồi, Gióng bảo mẹ thổi cơm, rồi cả làng thổi cơm, bao nhiêu cơm Gióng cũng ăn hết , ăn xong Gióng vươn vai đã trở thành chàng trai cao lớn khỏe mạnh trong khi đó các lò rèn trong nước ngày đêm đúc ngựa, rèn gậy cho Gióng.

IMG_2006

Chẳng bao lâu ngựa sắt,  nón sắt, áo giáp sắt , gậy sắt đã được làm xong. Gióng mặc áo giáp sắt, đầu đội nón sắt, tay cầm gậy sắt nhẩy phốc lên ngựa . Ngựa sắt hí vang phun ra lửa xông thẳng ra trận thiêu lũ giặc thành tro. Bỗng dưng cây gậy sắt của Gióng bị gãy Gióng quâ nhổ từng bụi tre bên đường đánh túi bụi vào quân giặc, giặc Ân thua chạy tan tác. Đánh thắng giặc Gióng cưỡi ngựa về làng Phù Đổng chào tạm biệt , rồi từ từ cả người, cả ngựa bay lên trời. Đời sau để nhớ ơn Gióng đã có công đánh giặc cứu nước nhân dân ta đã lập đền thờ ông Gióng ở làng Phù Đổng

IMG_2007 IMG_2009